Tôi sinh ra và lớn lên trong một đất nước thiên về truyền thống văn hóa Á Đông, khá bảo thủ và là xã hội nam quyền. Bạn có biết Việt Nam của 30 năm về trước như thế nào không?
Hành Trình BDSM 1: Tôi Trở Thành Bà Chủ Như Thế Nào?
Đó là một đất nước của chế độ gia trưởng còn khá nặng nề. Đàn ông luôn là người quyết định tất cả mọi việc trong gia đình, kể cả những việc liên quan đến người phụ nữ của họ. Tôi lúc đó tuy còn bé nhưng rất tinh mắt và hay quan sát mọi người.
Phụ nữ vào thời của ông bà, cha mẹ tôi không được học hành nhiều lắm. Bà tôi bảo: Phụ nữ thời ấy hầu như chỉ có một quyền lợi duy nhất, đó là quyền được chăm sóc gia đình! Vì xã hội chú trọng nam quyền nên trong những gia đình bình thường, chỉ đàn ông được đi học. Có thể ở những nhà khá giả, hoàn cảnh sẽ khác. Nhưng tôi không được may mắn sinh ra trong một gia đình quyền quý. Bà tôi làm lụng vất vả nuôi ông tôi ăn học.
Phụ nữ trong ký ức thời thơ ấu của tôi ăn mặc rất kín đáo. Làm gì có chuyện mặc áo hai dây như bây giờ! Có khi trời nóng quá, xăn tay áo lên tí, chồng bắt được có mà toi đòn. Vâng, phụ nữ thời ấy bị chồng hành hạ là chuyện bình thường. Và việc hầu hạ chồng con được coi là nghĩa vụ của đàn bà thời bấy giờ.
Bà tôi kể ngày xưa bà có mái tóc đen dài rất đẹp. Lúc đói quá, cắt tóc đem bán đổi lấy thức ăn cho các con. Chồng về biết được, đè ra đánh. Mẹ tôi là người chứng kiến hết những nghịch cảnh đó. Mẹ không muốn chấp nhận số phận như bà, nên mẹ thà ở vậy chứ không muốn lấy chồng. Ngày xưa, con gái 15-16 là đã lo ế cả. Mẹ tôi lúc ấy 18 tuổi.
Rồi mẹ gặp ba, yêu nhau và nên vợ chồng. Ba tôi tuy ít gia trưởng hơn những người đàn ông thời bấy giờ, nhưng cũng vẫn mang nặng tư tưởng cổ hủ ‘chồng chúa vợ tôi”. Mẹ tôi thiên về Nữ Quyền, nên nhiều lần ba mẹ xảy ra mâu thuẫn. Và khoảng cách giữa ba mẹ ngày càng xa…
Tuy vậy, xã hội ngày ấy, người ta rất sợ cảnh chia tay, con cái thiếu cha vắng mẹ, nên dù hôn nhân không hạnh phúc, họ vẫn sống vì ‘nghĩa? Chỉ vì chữ ‘nghĩa’ mà họ sống chung, khi nhịn nhục, khi dày vò nhau, với lý do “Vì Con’. Có bao giờ họ nhận ra cái bi kịch họ tạo ra từ sự chịu đựng ấy lại là đòn tra tấn lên con cái mình?
Tôi lớn lên như thế. Tôi luôn tự bảo lòng không bao giờ cho phép bản thân đi vào vết xe đổ của ba mẹ. Cuộc sống của tôi, con người của tôi, là do Tôi định đoạt!
(Còn tiếp)
VN Goddess